Mảnh ký ức mùa mưa

Hà Nội ngày có bão, nỗi buồn dâng nhiều như gió lạnh.


Đêm đi hoang, tiếng lòng cũng đi hoang

Đêm đi hoang, tiếng lòng cũng đi hoang                                                      Nguyễn Hồng Chí

Rồi một ngày đôi chúng ta đều mỏi mệt khi ruổi rong một đời mưu cầu những bình an hư ảo và mỏi mong nụ cười đến thật tươi. Ta rã rời cuộn mình vào lòng đêm, nghe cô đơn hát lời phụ bạc, kiếp bẽ bàng phụ họa một niềm đau.


Tiếng thở thời gian

Năm đó chúng tôi học lớp 9. “Chúng tôi” tức là tôi, thằng Hoàng và thằng Dương. Trường chúng tôi học là trường dân lập bán trú. So với bạn bè cùng lứa thì ba đứa chúng tôi đã là những “chàng trai” thực sự dù chưa ai bước qua tuổi 15.

Một chiều về lại Sóc Ven

Một chiều về lại Sóc VenVề ngang Sóc Ven buổi hoàng hôn xám xịt. Cơn mưa trái mùa không nhỏ không to vậy mà làm ướt mèm lữ khách.


GIÁ CỦA NHỮNG CÁI LẮC ĐẦU

Một ngày tôi có chín mươi phút sống đích đáng cho mình . Chín mươi phút bắt đầu từ 6 giờ sáng đến 7 giò 30 trước khi vào ngày làm việc . Đó là chín mươi phút với một ly cafê mà hương vị ngang bằng tài khoản được chia ứng mỗi ngày . Đó là chín mươi phút ngồi ở trong khoảnh sân vườn với phong cảnh vừa đủ không khí hít thở giữa khoảng trên dưới hai mươi con người có quen có lạ để cho đôi mắt đượcc chiêm ngưỡng sự thay đổi thường nhật của thế giới xung quanh . Chín mươi phút kim cương này đúng là khởi đầu cho tám giờ vàng ngọc hoàn hảo mỗi ngày của tôi . Chắc chắn như vậy .

Mạng chia sẻ

Bạn đọc online

Trang web hiện có:
499 khách & 0 thành viên trực tuyến

method man snoop dogg spedra prezzo buy cialis or generic tadalafil