BẠN ĐỌC GỬI - Truyện |
“Tôi bước ra từ cổng bệnh viện mà lòng nặng trĩu, chẳng biết phải lột tả cái cảm xúc lúc này như thế nào. Mọi thứ trong tôi đều đảo lộn và có nhuốm màu sắc của bi thương. Vậy là một người nữa lại ra đi.
|
|
BẠN ĐỌC GỬI - Truyện |
Không có gì để nói nhiều về tôi, một phụ nữ 27 tuổi có chồng và hai con gái. Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã kéo dài được năm năm với quá nhiều sóng gió nhưng chúng tôi vẫn dàn xếp được mọi chuyện ổn thỏa để giữ gia đình cho các con.
|
BẠN ĐỌC GỬI - Truyện |
Tôi bước đi chậm rải, nhẹ nhàng như bay, đầu óc tôi quay cuồng cứ như vừa thưởng thức một ly rượu mạnh. Chẳng biết cái cảm giác này thế nào nửa, hình như nó không thực. Tôi đi nhanh hơn, nước mắt tuôn ra mặn đắng.
|
|
BẠN ĐỌC GỬI - Truyện |
Nhạc nổi lên ầm ỹ, những vệt sáng hắt vào mắt chói lòa. Tường Minh bưng cốc rượu thưởng thức, lúc này anh đã bắt đầu lâng lâng và nhún theo từng điệu nhạc.
|
BẠN ĐỌC GỬI - Truyện |
Dòng nước tuôn chảy, Hoàng chới với. Những mạch nước cứ đâm vào da thịt anh mát rượi. Hình ảnh Ngọc hiện rỏ mồn một đẹp như một bông hoa đào mùa xuân vừa hé nở.
|
|
|
|
<< Bắt đầu < Lùi 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 Tiếp theo > Cuối >>
|
Trang 1 trong 17 |