Cùng sáng tác
- Hãy tham gia
- Đăng nhập
- Bạn đọc gửi

Trang Bạn đọc
Bạn đọc mới gửi
Hụt hẫng vì bố đi xa |
![]() |
![]() |
![]() |
BLOG - Cửa sổ Blog | |||
Lần đầu tiên tôi có cảm giác hụt hẫng và thiếu vắng. Mỗi lần về quê là một lần tôi được nhận lấy bao nhiêu sự đùm bọc, yêu thương. Đó là gì vậy.....? Đó là những câu hỏi: Sao hôm nay về sớm thế? Đi xe Bình Minh hả? Có ăn mỳ tôm không, bố pha cho một gói mà ăn. Bố tôi rất thích ăn loại bánh đa cua Hải Phòng, thứ mà mẹ tôi thường mua cả thùng về để đó cho bố ăn sáng. - Bố nấu cơm rồi cơ à? Hôm nay có món gì hả bố?.. Thế là tôi nằm ngủ một mạch cho tới lúc sẩm tối, tôi chỉ việc ngồi dậy và ăn cơm. - Tí nữa ăn cơm xong mày đèo bố sang nhà chú Thứ chơi, tối mai ra bác Kiêu nhé! Bố tôi rất thích tôi đèo xe máy đi thăm nhà người này, người khác. Tuy cũng chỉ chơi khoảng 10-15 phút thôi nhưng tôi thấy bố rất vui. Khi tôi không ở nhà, bố một mình trông nhà, thỉnh thoảng nhớ con gái lại gọi điện cho tôi. -Alô, bố àh? Bố là vậy đó... Bây giờ, về thăm nhà, tôi chỉ thấy bức ảnh của bố ở đó, đặt sau một bát hương với khói hương nghi ngút. Khuôn mặt ấy vẫn không thay đổi, vẫn đôi mắt hiền từ ấy nhìn tôi nhưng không bao giờ tôi được gặp lại người nữa... Tôi biết, mình đã thực sự mất bố vĩnh viễn... Viet Han.
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:
|