Cùng sáng tác
- Hãy tham gia
- Đăng nhập
- Bạn đọc gửi
Trang Văn Nghệ Chủ Nhật - Một sân chơi cho các sáng tác trẻ, mời các bạn tham gia, hãy đăng ký tài khoản thành viên trong ít phút
Trang Bạn đọc
Bạn đọc mới gửi
Mối tình câm lặng |
BLOG - Cửa sổ Blog | |||
Từ khi anh và em còn là những cô cậu học sinh cấp 2, em đã có sự rung động đầu đời và cái rung động ấy cứ đeo bám em mãi cho đến tận bây giờ, em vẫn chưa thể quên anh... Chẳng hiểu sao lúc này đây đầu óc em lại trống rỗng khi nghĩ về anh! Em đang nghe bài hát "Họa mi hót trong mưa ". Không hiểu tại lời bài hát hay hay vì giọng hát của ca sĩ Khánh Linh rát ngọt ngào mà làm cho lòng em nhớ anh da diết. Em nhớ lần đầu tiên anh và em gặp nhau. Chắc cũng hơn 10 năm rồi anh nhỉ. Từ khi anh và em còn là những cô cậu học sinh cấp 2 nhưng lúc ấy em cũng đã có sự rung động đầu đời và cái rung động ấy cứ đeo bám em mãi cho đến tận bây giờ em vẫn chưa thể quên anh... Và em còn nhớ rất rõ anh lúc đó có gương mặt rất hiền, hơi nghiêm nghị một tí. Chúng ta quen biết nhau bởi chị của anh và chị của em là bạn của nhau. Gặp nhau thoáng chút thế nhưng em chưa từng quên anh... Để nói anh và em là một đôi thì không phải. Chỉ có mình em là yêu và nhớ anh mà thôi. Anh và em không có nhiều kỉ niệm bởi chúng ta đi chơi với nhau rất ít, hiếm khi nói chuyện chỉ thỉnh thoảng mà thôi. Nhưng không hiểu sao những lần gặp nhau ít ỏi như thế cứ đọng mãi trong lòng em. Bạn bè em ai cũng cho là em ngu, em dại. Tại sao cứ phải ôm trong lòng một mối tình, ôm trong lòng một hình bóng khi biết rằng mối tình ấy không thuộc về mình và người đàn ông ấy càng không phải dành cho mình. Nhưng đối với em mỗi người có một cách yêu và suy nghĩ khác nhau. Chỉ cần trong tim em có hình bóng của anh là hạnh phúc còn việc anh có yêu em hay không... thì...cũng không quan trọng! Em nhớ mình đã từng đọc bài thơ "Một nửa của tôi " Tôi đi tìm một nửa của tôi Khi em viết bài thơ này trên blog, một đứa bạn thân của em đã kết luận một câu ngắn gọn : " Trên đời này chắc còn sót lại một con khùng, si tình là mày". Em chỉ cười và bảo: "Ừ, chắc tao khùng thật rồi". Em cũng đã mở lòng mình, đã gặp gỡ và tiếp xúc với một số người đàn ông em cho là hợp với em nhưng tất cả chỉ dừng lại ở 3 lần gặp gỡ vì em không thể tìm thấy sự rung động, tìm thấy sự ấm áp và hạnh phúc như em đã từng có với anh. Em nghĩ cả đời này chắc em cũng chẳng thể quên anh. Dù có thế nào đi chăng nữa em cũng cầu mong cho anh gặp được người con gái yêu anh nhiều như em đã từng yêu anh... Thuy Nguyen
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:
|