Thứ hai, 24 Tháng 7 2006
TRANG THƠ / Ngô Hữu Đoàn |
Quê hương luôn là nỗi niềm day dứt luôn thường trú trong ký ức mỗi người xa quê. Cũng như Chế Lan Viên đã từng viết “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở / Khi ta đi đất bổng hoá tâm hồn”. Quê hương là vậy, mọi thứ tưởng như đời thường trong cuộc sống thường nhật của mỗi người đã tự nó lưu lại trong ký ức và thỉnh thoảng bổng dâng trào lên trong tâm trí, trong khóe mắt của người xa quê. Cũng trong nỗi niềm da diết đó, cũng trong cái vời vợi xa xăm của hương đồng cỏ nội quê hương đó Ngô Hữu Đoàn đã bộc bạch nỗi nhớ quê hương của mình bằng những ngôn từ hết sức mộc mạc chân tình nhưng cũng không kém phần thiêng liêng và sâu thẳm ! Chúng ta hãy đến với chùm thơ về quê hương trường lớp được trích trong tập thơ “Cứ ngồi đây thôi” NXB Văn Nghệ, 2006 của anh.[/i](Lê Thái) Read more |
|
|
|