Video Clip

Đăng nhập



Tự vấn PDF. In Email
Đời sống Văn học - Tản văn
Chị rất thích hoa, thích nhất là ngắm những cành phượng đỏ rực khoe sắc. Cái sắc đỏ rực tràn ngập mọi sân trường ấy luôn khiến dấy lên trong lòng bất cứ ai còn trong độ tuổi cắp sách lâng lâng một cảm xúc khó tả, không biết tại vì màu của nó quá nóng hay tại nó luôn nở vào thời điểm khá đặc biệt: mùa hè.



Với những lớp không phải thi hết cấp thì đó là lúc những kế hoạch đi đây đó, làm một cuộc tổng thay đổi bản thân bắt đầu nhen nhóm. Với những “kẻ bị trời hành” thì ráng đỏ ấy mang lại cảm giác vững tin, háo hức trước những thử thách sắp tới.

Những năm còn học phổ thông, chị thường thơ thẩn đi nhặt những chùm bông đỏ về ép vào tập và vì chị rất đẹp lại học giỏi, nên thường có những “kẻ phá bĩnh đáng yêu” tranh nhau tước đi cái thú được cúi xuống nâng nhẹ một chùm đỏ thắm, khẽ vuốt những đôi cánh bị gấp vào hay nghịch ngợm xoay tròn thẩn thơ ấy. Giờ tuy đã vào đại học, chị vẫn giữ cho mình thói quen này. Nhưng bên cạnh đó chị bỗng như ngộ ra điều mà thời còn học phổ thông chị đã nhiều lần ngờ ngợ: sự cô đơn!

Mùa hè là mùa của hoa phượng. Chúng nở đỏ rực ở mọi ngả đường, ngôi trường mang bóng dáng của chúng; tất nhiên cũng có vài chấm vàng của hoa điệp và hoàng hậu xen kẽ nhưng chỉ như tô điểm, bổ sung thêm cho phượng mà thôi. Mọi người trầm trồ, mọi người thích thú trước sắc màu lôi cuốn ấy song các ngôi trường vào mùa hè lại vắng bóng dáng học sinh – sinh viên hơn bao giờ hết, các ngả đường cũng thưa hơn - tất cả hoặc lấy màu đỏ ấy như là liều thuốc kích thích cho những thành công đang được trông chờ khác, hoặc chỉ dám “kính nhi viễn chi” để tìm về những gì mộc mạc, giản đơn hơn như màu xanh của đồng ruộng, màu nâu trầm của đất hay vẻ lặng của bầu trời qua mặt hồ yên tĩnh, khúc sông hiền hòa.

Tất cả còn lại - bên phượng - chỉ là những nhạc sĩ ve với bài ca râm ran, xao xát lòng người suốt ba tháng hè, để khi mùa tựu trường đến, ngắm nhìn khung cảnh trường với bao xác phượng vương vãi, chút bâng khuâng nhớ tiếc lại len lỏi vào tâm hồn những người còn cắp sách.

“Tại sao phượng lại không nở vào mùa khác nhỉ? Giá mà sắc đỏ ấy nhạt hơn một chút nhỉ?” Đã bao lần những câu hỏi ấy ùa về nhưng chị biết thật khó cho chị (và mọi người) tìm ra câu trả lời thỏa đáng nhất, chừng nào chữ “đủ” vẫn còn là khái niệm hết sức mơ hồ!

Quà sinh nhật

Lâu rồi mới tổ chức sinh nhật. Chẳng hiểu vì sao! Do không phải ai khác ngoài chức phó thường dân ra để có thể nhân đó mà “ân đền oán trả”? Do chẳng dư giả gì với đồng lương gồm sáu số không ở hàng sau và một số một đằng đầu trong khi lo toan vẫn còn nhiều phía trước khi ngày vui đã qua? Nói chung, chẳng có lý do cụ thể nào từ việc lâu không tổ chức lẫn hứng khởi khiến lần này tổ chức. Và cũng chẳng mời nhiều, dăm ba hảo bằng hữu bên cạnh “ấy”. Vậy mà trời chẳng chìu lòng người khi mưa không ngớt (tuy mới ban sáng đây vẫn còn trong vắt); quán lẩu quen cũng không vì có những món nóng sốt mà đông khách hơn - dăm bàn với lèo tèo khách đang lặng lẽ gắp, chẳng “dô”, chẳng “trăm phần trăm” như phải có; vì một chỗ trú chân hay vì… Một… hai… ba… vậy mà đám bạn vẫn đến dù đã tưởng chỉ mình ta với “ta” mà thôi! Tuyệt vời!...

Mưa vẫn rơi (có phần nặng hạt hơn nữa), các món chủ lực cũng đã dọn qua, chỉ còn đĩa đậu phộng muối và những câu chuyện tản mác, không đầu đuôi về “thời tiểu quỷ”, về công việc hiện tại và cả về tương lai, điều vẫn thường thấy trong bất cứ “phần hậu” của bữa tiệc nào. Và cũng thật lạ khi lúc này đây - sau mọi chúc tụng đầu tiệc và phần ăn uống ồn ào - tiếng khẩu cầm da diết, nhắn nhủ của Stay Gold [1] lại được chủ quán bật lên hòa cùng âm thanh rào rào nặng nề trên mái tôn. Quả lạ thật! Thoạt đầu là ý định tổ chức sinh nhật, sau đến cơn mưa, rồi sự hiện diện đầy đủ của các khách mời và bây giờ là Stay Gold nơi một quán nhậu! Song chẳng phải nhờ có mưa mà tình bạn lại một lần nữa được “thẩm định”? Chẳng phải bao người đã nhờ sự nhập nhòa giữa mưa và nước mắt mà giúp giấu đi con tim đang rạn vỡ để tiếp tục khoác lên bộ mặt kiêu hãnh sao? Và rồi thì tất cả đều sẽ qua, ai cũng phải tiếp tục cho mình cuộc sống trước mặt cho dù thỉnh thoảng vẫn thấy nhoi nhói “làm sao em biết bia đá không đau” sao?... Mưa là thế đấy - gợi nhớ và xoa dịu là những gì thường mang lại nhất…

Sinh nhật là phải có quà. Mọi người vẫn bảo: “Phúc bất trùng lai…” nhưng một lần nữa bất ngờ, nếu cũng được coi như sự may mắn, lại nối tiếp khi quà của hai người bạn chưa hề gặp nhau lại cùng chung một ý nghĩa: Cần có những phút dừng lại và tự đối thoại với bản thân về… về tất cả những gì có thể. Có gì thú hơn khi chỉ rót cho mình một tách trà (vì đó chính là món quà: một tách trà duy nhất đi kèm đĩa đựng) và đọc thong thả từng trang của Những quyết định thay đổi cuộc sống [2]. Một đời người có nhiều quyết định; có những quyết định tạo thành bởi sự tham vấn của nhiều đồng nghiệp, bè bạn hay người thân nhưng cũng có những quyết định chỉ đáng giá khi tự bản thân người ấy chiêm nghiệm và đưa ra. Và phần lớn những quyết định quan trọng sẽ thuộc về dạng thứ hai. Quả vậy, dù là ở tuổi mới lớn với những suy nghĩ tạo tợn, thách thức: “… so young and carefree again you will see… you thought that all would last forever…” hay tuổi đã trầm trầm đi ít nhiều thì mỗi người vẫn tiếp tục cần những giây phút độc ẩm (và cả độc thoại nữa) để xác định lại giá trị vàng của bản thân, để biết rằng món quà sinh nhật lớn nhất mà mỗi người nhận được chính là những giây phút mình hiện diện trên đời mà đừng bao giờ từ bỏ nó hay đánh mất các giá trị vàng của riêng mình. Ừ phải, “Stay gold” là điều không dễ nhưng cũng chẳng quá khó nếu biết nhận ra rằng: “Life… is but a twinkling of an eye” song những gì để lại thì đáng giá hơn rất nhiều so với cái nháy mắt ấy!

Đã 23 giờ hơn rồi, bạn bè và những nhắn nhủ cũng đã kịp ngấm vào tâm trí, những gì còn lại là những bồng bềnh vui buồn lẫn lộn bên cạnh những tiếng lộp độp vẫn không cho thấy dấu hiệu sẽ ngớt. Một ngày nữa lại sắp trôi qua tuy vậy “Xin cám ơn đời mỗi mai thức giấc…”.

-----

[1] Stay Gold: tên một bản nhạc trong phim The Outsiders (tạm dịch Những kẻ ngoài cuộc). Một bộ phim hay về những gì thường gặp ở tuổi mới lớn: nổi loạn, muốn chứng tỏ mình, háo hức chinh phục thế giới bên ngoài và dám chiến đấu để bảo vệ các giá trị cần thiết của tuổi trẻ…

[2] Những quyết định thay đổi cuộc sống: tên một đầu sách của tác giả Spencer Johnson do First News xuất bản.

 

Ảnh mới

Màu thời gian Màu thời gian

Tư liệu

Ai đang xem

Hiện có 505 khách Trực tuyến
method man snoop dogg buy cialis or generic tadalafil