04/02/2008 |
Xuân xanh non rón rén từng hạt mưa. Mẹ đưa tấm áo bông trần khẽ nhắc: Mặc vào đi con. Sao sớm vậy mẹ? Mới rét nhẹ mà. Xuân đến bậu cửa rồi đấy. Nhẹ ngọt thế mà giá buốt lúc nào không hay đâu con. Mẹ vẫn còn nói thế. Thời bây giờ có ai làm bậu cửa nữa. Cái cũ qua rồi! Thế sao bây giờ thanh niên quay trở lại diện mốt áo bông chần? Cái loại áo thời bà từng ước mơ. Thời mẹ anh cho là sang trọng. Thời anh coi đồ tẩm, sản phẩm của bao cấp. Còn thời con anh, nó lại nghĩ rằng sành điệu, đồ “zin”.
|
Đọc tiếp... |
|
04/02/2008 |
Hạnh thuỳ mị, nết na; tính hạnh đoan trang. Hân lung linh sức trẻ, mắt vời vợi tin yêu. Người ta bảo: "Chị em sinh đội không chỉ giống nhau, thậm chí cô này ốm cô kia cũng ốm".
Hè, Hân về nhà. Xe vừa đỗ, cô đã tìm chị, ôm chị cười. Hải lại thút thít trong vòng tay em. Bà mẹ trách yêu: - Làm chị mít ướt vậy, không sợ em nó cười cho.
|
Đọc tiếp... |
|
21/01/2008 |
Có một lần hắn đã nói rằng hình hài của nàng là một ngôi đền thiêng mà hắn suốt đời thờ phụng. Nàng mỉm cười và hỏi anh có biết cái giá của lời nguyền đó không. |
Đọc tiếp... |
|
21/01/2008 |
Năm đó chúng tôi học lớp 9. “Chúng tôi” tức là tôi, thằng Hoàng và thằng Dương. Trường chúng tôi học là trường dân lập bán trú. So với bạn bè cùng lứa thì ba đứa chúng tôi đã là những “chàng trai” thực sự dù chưa ai bước qua tuổi 15. |
Đọc tiếp... |
|
21/01/2008 |
Dạo đó, tôi đâm ra ngán ngẩm mọi thứ. Có những ngày phải đi làm, tôi vẫn nằm ườn trên giường, bất động, cho đến lúc toàn thân tê rần mới nhổm người lên. |
Đọc tiếp... |
|
|
|
<< Bắt đầu < Trước 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 Tiếp > Cuối >>
|
Kết quả 1 - 9 / 280 |