TRANG THƠ - Thơ chọn lọc |
31/10/2007 |
Nửa vầng trăng vỡ rụng giữa đờiAnh cũng không nghĩ rồi em sẽ đếnCũng không nghĩ qua ống đồng, nước, lửaAnh cuối cùng còn lại mình em.
Không định cho nhau hạnh phúc,Cũng không đành gây tai hoạ cho nhauĐã cách mấy ngàn cây, đã lệch gần trăm thángĐã tiêu hao tất cả những duyên đầuSao gặp gỡ để một lần em hátKhúc bi ca những ước vọng không thànhSao gặp gỡ để một lần anh khócNỗi cô đơn suốt tuổi xuân mình?Giờ thì chẳng thể ai ngăn nổiNgọn lửa kia thiêu đốt cả thiên đàng.Những niềm vui, những nỗi buồn sắp sẵnTrong phút giây bỗng hoá tro tàn.Ta sống lại thuở vầng trăng mười bốnRun rẩy cùng tin ở ngày mai.Sau muôn vạn lỡ làng ta mới hiểuNghĩa tình yêu giản dị nhường này.Ta mới biết nụ hôn nơi cực lạcKhông bao giờ chỉ ngọt ngào thôi,Mới nâng niu từng mảnh vàng trăng vỡThắp thành sao an ủi bầu trời.May hay rủi ta đã qua được dốcThôi những gì chìm khuất bên kia,Em rạng rỡ giữa vòng tay da diết
Ngực anh sao rát bỏng đầm đìa…
1990-1991
Hồng Thanh Quang
|
Cập nhật ( 05/11/2007 ) |