Chồng ơi! Khi nào anh về? Em và con nhớ anh nhiều lắm mà thời gian thì cứ trôi qua thật chậm. Sao anh không gọi điện thoại về thăm em và con, em gọi anh cũng không bắt máy.
Anh! Chẳng lẽ anh mong thoát khỏi em đến như vậy sao? Anh yêu người phụ nữ đó đến như vậy sao? Yêu anh và về làm vợ anh đến ngót ngét cũng 8 năm, em đã yêu anh, đã sinh cho anh một thằng con trai trên cả tuyệt vời và giờ trong em là đứa con gái bé bỏng vừa sớm tượng hình, đã không có được sự chào đón của ba. Anh ơi! Tất cả những điều đó cộng lại không bằng người phụ nữ ấy sao? Em không biết anh thấy ở chị ta có điểm gì tốt mà anh đem gia đình mình ra cân đo đong đếm. Nếu chị ta là người phụ nữ tốt, chắc chắn em sẽ để anh đi nhưng chị ta là người đã có gia đình, có chồng và hai con, một trai xinh xắn và một bé gái mới mười tháng tuổi. Bản thân chị ta cũng đang sống bên chồng con mà lai quan hệ yêu đương vói anh. Em không muốn nói tới vấn đề đạo đức hay gì khác. Em chỉ muốn anh biết là em đã luôn tự hào vì có được một người chồng như anh, hiền lành, lo làm ăn và luôn yêu thương vợ con. Ngày hôm nay xảy ra chuyện này, chắc chắn em cũng có phần lỗ nên dù rất hận, rất đau và tuyệt vọng vào cuộc sống này nhưng vì các con và em còn rất yêu anh nên em vẫn rất mong anh về. Chồng ơi! Về với con và em đi anh, em nhớ anh nhiều lắm! "Tội nghiệp em bé trong bụng mẹ, như là cũng cảm nhận được tâm sự của mẹ mà con rất ngoan, con phát triển bình thường, khỏe mạnh mặc dù mẹ lơ là ăn uống. Tội nghiệp anh hai, mới hơn hai tuổi mà sâu sắc lắm, cứ luôn miệng khuyên mẹ đừng buồn còn minh thì ăn uống, ngủ và chơi rất ngoan. Mẹ yêu các con của mẹ nhiều lắm!".
Đó là ngày hôm qua. Khi em nghĩ anh và chị ta chỉ là tình cảm thoáng qua. Anh sẽ về bên mẹ con em khi nhìn thấy được cái đúng, cái sai. Em đã đúng khi anh về bên mẹ con dù rất ít nhưng em cảm nhận được anh đang muốn bù đắp cho mẹ con em. Nhưng nói thật, giờ thì em không muốn có anh nữa khi anh nói với em tất cả là do anh, chỉ mình anh, anh yêu người ta, anh cũng không biết vì sao nữa? Em thấy mình bị tổn thương thật sự, chỉ một câu nói mà em cảm thấy "chết" thật sự ở trong lòng em. Đau hơn tất thẩy những lời lúc "ngu muội" anh đã nói, đau hơn những cái tát mà anh đã đánh em lúc mình cãi nhau vì chuyện này. Em đã nộp đơn ly dị, em quyết định cuộc sống của em, con đường còn lại của em sẽ không còn anh nữa. Em sẽ đi một mình với hai con. Em cũng không tước quyền làm cha của anh vì đó là quyền lợi của con. Em se để anh bên lề của cuộc sống mẹ con em. Mỗi ngày em sẽ tập cho mình yêu anh ít lại một chút, một chút cho tới khi em không còn yêu anh nữa. Và em tin em sẽ làm được. Còn người phụ nữ đó, em tin chắc cô ta sẽ không bao giờ có được hạnh phúc thật sự. "Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma", rồi cũng có lúc chồng cô ta phát hiện ra sự thật về vợ mình, rồi khi con cô ta trưởng thành, hẳn chúng sẽ rất xấu hổ khi có người mẹ như cô ta. Anh cứ yên tâm, em sẽ không làm gì cô ta đâu vì nếu muốn em đã làm từ lâu rồi. Đã lâu rồi em mới lại có được cảm giác bình yên trong lòng mình. Hy vọng ngày mai trời lại sáng.
Su Kem.
< Lùi | Tiếp theo > |
---|
- 24/02/2011 - Thầy của riêng em
- 22/02/2011 - Ngày xưa ơi xin quay lại
- 18/02/2011 - Gửi bờm của em
- 10/02/2011 - Hạnh phúc vì chia tay
- 09/02/2011 - Kiếp nào ta chờ nhau