Cùng sáng tác
- Hãy tham gia
- Đăng nhập
- Bạn đọc gửi

Thành viên mới
Thành viên năng động
Trang Bạn đọc
Bạn đọc mới gửi
Tha thứ cho mối tình đầu ! |
![]() |
![]() |
![]() |
BẠN ĐỌC GỬI - Lời yêu | |||
Em đã cố gắng bước đi im lặng bên cạnh anh , thật lâu để hiểu, để chia sẻ với anh, để mong muốn cùng anh đi về một hướng ..Em cũng hết sức chân thành, thật tâm lo cho anh và vì anh hơn tất cả .khi trái tim non em lần đầu tiên biết rung động thì chẳng bao lâu em thật chua xót, thật dại khờ khi chợt nhận ra : chỉ có anh đối với em mới là tất cả, còn em chỉ là một trong những cái quá khứ rất mỏng mảnh của anh thôi Em cứ ép mình yêu vội để làm chi, yêu và tin anh đến độ, em thủy chung, em son sắt , em ngóng chờ .. mỗi khi trống vắng, đơn lẻ một mình, em vẫn tưởng cảm giác của anh , khi xa em cũng là như vậy.. Khi em , lần đầu tiên biết đau cho người khác…cũng là lúc em biết đến đớn đau cùng cực..em mất mát, em hoang mang, em dỗi hờn vô nghĩa. Bàn tay em khôngcòn nơi bấu víu, trái tim em cũng chẳng còn dịu ngọt , được anh sưởi ấm. Giữa cơn mưa đầu mùa , em lạnh căm, co rúm, tái tê. Nước mắt em như những giọt sáng trong, hòa lẫn, lăn dài từ ngày ấy. Cho hôm nay đây cũng cơn mưa bất chợt , bỗng dưng ùa về cho em nghẹn lại nỗi cay đắng xen lẫn nụ cười nhạt nhẽo trên môi. Khi em đi rồi, anh có lạnh lắm không? Có nhớ có thương, có một phút giây anh dằn lòng nhớ về ngày xưa ấy. Cái dĩ vãng, ngọt ngào... xóm trọ nghèo nàn, cô sinh viên bé nhỏ và anh, ông chủ.. kiêm tài xế, kiêm quan tòa đang canh giữ trái tim em? Em cứ tưởng khi ra đi, em mất anh, em sẽ nhanh gục ngã. Tình yêu đầu với con bé tuổi đôi mươi rất nhẹ nhàng và yếu đuối …Một con bé vẫn ngây ngô, nũng nịu, dỗi hờn ..chỉ biết yêu thương là cảm giác nhớ da diết ở trong lòng, là ánh mắt anh, là vòng tay anh ôm em thật chặt và những nụ hôn vội vã lướt nhanh Xa anh rồi, em vẫn chẳng thể quên, chẳng thể xóa đi hình ảnh anh ngày đó. Nó vẫn bên em, tồn đọng vĩnh hằng, nơi con tim em, dù chỉ là một góc khuất bên trong rất nhỏ, nhưng anh còn đó để day dứt em, dằn vặt em ..để trách móc em, để thay anh hành hạ em suốt quãng đường dài sau đó. Người ta bảo tình yêu đầu rất khó để quên, rất khó xóa dù rằng đối với em chọn cách đi xa là để không phải nhớ, là đẩy anh ra khỏi em là cố gắng xóa nhòa đi tất cả. Em nông nổi lắm, em dại khờ, em đã tự mình khép chặt cửa trái tim Và em đã sống, như anh, tự mình canh giữ, em thật lòng khi chia tay anh nếu chỉ đơn giản vì hợp vì tan, thì em đã không phải đau khổ, không phải cay đắng đêm nay. Khi em đã trưởng thành hơn, đã làm vợ và đã tưởng mình được yêu, yêu lần thứ hai trọn vẹn. Nhưng cũng vì anh, vì tất cả những gì anh chiếm giữ, anh lấy đi của em như một kẻ cắp yếu hèn, anh có biết không, giá mà anh chỉ vô tình, chỉ là yêu và vội vã. Hay anh chỉ quá đam mê thì có lẽ em sẽ không hận, không trách anh nhiều như thế… Bây giờ anh có hạnh phúc chăng? Có còn nhớ đến em cô bé hay khóc, có còn biết có em vẫn đi theo anh bên cạnh nhưng không để yêu anh, không để chăm sóc anh..mà chỉ để thấy nếu anh hạnh phúc được trên cái đớn đau, bất hạnh của người khác thì em sẽ xin thua, sẽ đứng lại, đặt xuống tất cả, quá khứ khi xưa, em sẽ tha thứ cho anh, nhưng anh biết đấy, không phải cho anh đâu, em không thể cao thượng như thế. Em làm vậy vì vợ, vì con gái anh..vì em không muốn họ như em, là phụ nữ bất hạnh!!! Nhím còi.
Newer news items:
Older news items:
|