Cùng sáng tác
- Hãy tham gia
- Đăng nhập
- Bạn đọc gửi

Trang Bạn đọc
Bạn đọc mới gửi
Tron ven cho hom nay |
![]() |
![]() |
![]() |
BẠN ĐỌC GỬI - Lời yêu | |||
Bởi ngay từ khi biết em yêu anh, mình yêu nhau, em đã hiểu tình yêu thật mong manh. Khi mới yêu, em hay đùa với anh "Có lẽ tình yêu của chúng ta chỉ tính bằng tháng thôi anh nhỉ". Chính em cũng không ngờ chúng mình lại có thể yêu nhau đến giờ - 4 năm rồi. Và càng ngày, em lại càng yêu anh nhiều hơn. Buồn với anh hơn. Vui với anh nhiều hơn. Và lo lắng nhiều hơn. Em phấp phỏng sợ hãi ngày mất anh đến gần. Em không biết chính xác lí do bố mẹ anh phản đối em yêu anh là vì gì? Vì hai đứa xa nhau quá? Vì em nhỏ bé quá? Vì em nhiều tuổi? Vì em không xinh đẹp?Vì em không có "tướng"? Và cả vì em học nhiều quá? Một trong những lí do trên hay vì tất cả những lí do ấy gộp lại?Cộng thêm cả những lí do mà em không biết nữa? Những cuộc điện thoại của mẹ anh làm em bị tổn thương thật nhiều. Cứ phải dằn vặt, đau đớn vì lòng tự trọng và tình yêu. Sau nhiều lần, em nói chia tay. Em làm cả hai phải đau đớn, phải thức trắng những đêm dài. Anh bảo "Tình yêu là thứ duy nhất anh còn lại trong tay. Nếu em có đủ lạnh lùng thì hãy mang nó đi xa đi, nếu không, hãy đặt lại vào tay anh"... Rồi chúng ta đã yêu nhau đến tận bây giờ. Và em vẫn chờ đợi ngày mất anh. Em sống và yêu anh như ngày mai là ngày cuối. Em chỉ muốn những ngày cuối cùng này, chúng ta hạnh phúc và thương yêu. Dư âm còn lại của tình yêu là những gì nhẹ nhàng và ngọt ngào nhất. Bởi đời người thì ngắn ngủi, tình yêu còn ngắn ngủi hơn, ai biết được mình sẽ sống đợc bao lâu để mà giận hờn, trách móc? Em chỉ biết cố gắng hết sức khi còn có thể, em chỉ có thể sống trọn vẹn cho ngày hôm nay, để ngày mai nhìn lại, em không phải hối tiếc.Ngày hôm nay, em yêu anh và chờ đợi ngày anh nói, anh ra đi... N. Diệp
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:
|