Cùng sáng tác
- Hãy tham gia
- Đăng nhập
- Bạn đọc gửi

Thành viên mới
Thành viên năng động
Trang Bạn đọc
Bạn đọc mới gửi
Vì giờ em tự do rồi đấy! |
![]() |
![]() |
![]() |
BẠN ĐỌC GỬI - Tản văn | |||
Sáng soi gương thấy dạo này xấu tệ..buồn nhớ ra hôm qua khóc vì thế! Thử nghĩ mà xem, mới hôm nào xuống phố vẫn còn hỏi "ấy có chưa.?".thế mà hôm nay đây.." này, mấy cháu rồi nhỉ?" Thật, bảo sao mà không buồn, sao mà không khóc cơ chứ! Thế mới biết rõ ngọn ngành, lý do ấy của em phụ bạc tay trong tay với cô gái trẻ ra là vậy. khi ấy của em đi hẳn rồi em mới vỡ lẽ ra nhiều điều hay lẽ phải, chẳng phải cái gì thuộc quyền sở hữu của ta rồi thì sẽ là mãi mãi. không phải cứ của mình, nhưng người ta thích thì người ta cứ lấy! Em chua xót lắm,nhưng em nấn ná không biết nên kéo hay giữ..( vì em còn tự ái mà) thì em cũng tranh thủ đi chia sẻ và nhận được 1001 câu chuyện của người đến sau..nghe sao cũng đau cũng dằn vặt đến vậy!..nên em tha.. Thôi thì, biết làm sao được, số em nó thế rồi ạ, em cũng chẳng chịu chấp nhận thế đâu, em cũng phải "khẳng định mình, thấy giá trị của người phụ nữ"..nên cho dù em chỉ cao tầm thước sáu lẻ, nặng khoảng 44kg..nhưng không phải các bà các chị mải mê giảm kí cho được bằng em sao! Ấy của em mai đây có ngời ngời tỏa sáng thì ít nhất em cũng loe loé ở đâu đây, ấy có lên voi, em cũng cố lên cho bằng được..nói chung em sẽ chẳng chịu thua. Nhưng nếu ấy xuống, ấy rơi, ấy đâu đây tìm kiếm những gì còn xót lại của của cái gọi là tình nghĩa..thì em vẫn đàng hoàng nhé. Em vẫn cứ chân thành như ngày xưa thôi, chỉ có điều em chẳng chân chất vậy nữa đâu, em chẳng còn mong mỏi hàn gắn, em cũng biết "bát nước hất đi chẳng bao giờ hớt lại"..đấy cái tính của em cứ vậy đấy, em đa cảm quá, cứ nhắc đến chữ tình sao mà em mềm lòng đến vậy! Thôi, để em tiễn ấy ra sân ga, nơi mà ngày xưa lúc mỗi khi đi đâu vắng ít bữa, ấy mừng húm, vẫy rối rít, làm em cũng cuống lên vẫy lại cho thiên hạ nhìn khen đôi ta hạnh phúc thật! Lúc đó lòng em cũng tê tê, tê cái cảm giác của người ta khi khóc mà kìm nén ấy.. hay chính xác hơn là run run.. Ấy đi, ấy làm việc mình muốn cho tốt nhé, ấy ao ước điều đó cơ mà, chả phải ấy nói chán "đóng kịch" ở nhà với em rồi đấy sao..và rồi cái vai diễn này thật không phù hợp, nó làm cản trở con đường thăng tiến của ấy! Em chỉ biết, từ nay..em sẽ vẫn cười vẫn nói, vẫn sẽ rất xinh tươi ..sẽ vẫn không thôi hy vọng, thôi mơ ước ! em hứa với lòng mình, từ nay em thay đổi, em chăm lo dung nhan toàn diện, em trau dồi kiến thức, em cố gắng làm mới mình...và em chẳng một lần nào hy sinh vô nghĩa như vậy nữa. Bây giờ, em sẽ chịu khó đi nay đây, mai đó "hóng gió" một chút, em đón "nắng lạ", em sẽ "say"..tối về có ‘đau đầu’ em cũng không bao giờ uống thuốc chữa. Vì giờ em tự do rồi đấy..em muốn làm gì thì làm mà. Thế thôi, cái kế hoạch em vạch ra rất rõ, em sẽ từng bước a,b,c..thực hiện. Nhưng mà, thực ra cũng thấy thiếu thiếu gì ấy nhỉ, đừng nói là...song hình như phụ nữ chúng em luôn cần người đàn ông hiểu mình làm chỗ dựa. Vì vậy, nếu đã xa nhau, em không phải vì ấy nữa nhé, em sẽ thật can đảm, đứng dậy..đưa tay nắm lấy hạnh phúc. Nhím còi.
Older news items:
|