Cùng sáng tác
- Hãy tham gia
- Đăng nhập
- Bạn đọc gửi

Trang Bạn đọc
Bạn đọc mới gửi
Nhớ quê |
![]() |
![]() |
![]() |
BẠN ĐỌC GỬI - Thơ bạn đọc | |||
Nắng vẫn đỏ, mận hồng đào cuối vụ Trời Sài Gòn xanh cao như quyến rũ. Thật diệu kỳ là mùa đông phương Nam” (1) Ôi câu thơ nghe sao mà da diết thế Gợi cho tôi thêm nhớ quê nhà Nhớ buổi sáng cuối năm, những lần đi đổ ải. Rét căm căm, run lẩy bẩy cả chân tay. Nhớ những đêm giao thừa , gió mùa đông bắc ùa vào qua khe cửa Cả nhà ngồi quanh bếp lửa, Thưởng thức bánh chưng, dưa hành, thịt mỡ - Đón xuân. Nhớ cái rét tháng ba - rét của nàng Bân Tôi lại nhớ tới cái nắng: “Những trưa tháng sáu, Nước như ai nấu, chết cả cá cờ” (2) Nhớ những đêm hè, lấy quạt mo cau gãi lưng cho bọn trẻ. Mỏi tay rồi chúng vẫn bắt quạt, bắt xoa. Nhớ bãi bồi còn lắng đọng phù sa. Nhớ những đêm trăng, cùng trẻ thơ nô đùa, ca hát Nhớ con sông xưa, tuổi thơ tôi thường tắm mát Có bao lần đi úp nơm bắt cá, bơi lặn giữa dòng sông. Nhớ những trận bão, dông, gió, mưa ngập cả cánh đồng. Cây cối ngổn ngang, ao chuôm mất cá. Nay xa quê hương, tôi nhớ lại tất cả. Nơi chôn nhau cắt rốn. Nơi đã từng nuôi tôi khôn lớn trưởng thành Năm hết , tết đến rồi, sao lại chẳng nhớ quê ? Có cái rét lạnh người, cóng buốt tái tê. Tôi cũng “muốn gửi ít nắng vàng”, về quê làm quà đón tết . “Có tình thương tha thiết ở trong này”.(1) Phi Nguyễn Đình (1) Trích thơ : Bùi Văn Dung ; (2) Trích thơ: Trần Đăng Khoa
Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:
|