Chùm truyện ngắn mini

Chùm truyện ngắn mini 1. HỌC  TRÒ  BIẾT  HỌC
 
Ông Văn Trọng Giáo là một nhà sư phạm có tiếng, khi về hưu ông nhận dạy kèm-luyện thi đại học, khoảng chục đệ tử, chủ yếu là con cháu bạn bè thân hữu. Trong số học sinh của ông có Thân Trọng Nhân là con của người bạn ở xa, nên ông cho ăn ở tại nhà như con cháu…

 Sau một năm ông thường kiểm tra chất lượng của các học trò, hầu như ai cũng trả lời vanh vách, không chút ngắc ngứ dù gặp phải những vấn đề hóc búa! Đến lượt trò Trọng Nhân, ông Giáo ngập ngừng hỏi : “Ta thấy trò không chăm chỉ  như các trò khác, liệu con có vượt qua được sự sát hạch như các trò khác không?”Trọng Nhân từ tốn nói: “Con thấy họ chăm chỉ thật, họ cũng giỏi và có thể đỗ cao kỳ thi tới, nhưng …” Ông Giáo nói:” Thôi ,  ta biết con định nói gì rồi! Bây giờ con hãy trả lời những câu hỏi của ta trong nửa thời gian quy định!” Ông Giáo đưa ra một loạt câu hỏi thì quả nhiên Trọng Nhân trả lời chưa hết nửa thời gian và được trình bày hết sức ngắn gọn, súc tích! Ông Giáo ngạc nhiên hỏi tiếp: “Còn nửa thời gian con có định nói gì với ta không?” Trọng Nhân từ tốn trả lời : “Gần một năm học với thầy, điều con học được không chỉ là kiến thức mà cả cách sống của thầy:  Đó là một nhân cách sáng trong không gợn một chút  tỳ  vết!” Ông  Trọng Giáo sững sờ giây lát rồi nói: “Rồi con sẽ tiến xa hơn ta rất nhiều! Từ hôm nay con không phải dự những buổi lên lớp của ta nữa!” Trọng Nhân bối rối nói: “Con vẫn muốn làm học trò của  thầy và sẽ là học trò của thầy suốt đời!...”

 
Quả nhiên, đúng như dự đoán của ông Trọng Giáo, học trò Trọng Nhân đã đỗ đầu kỳ thi đại học năm đó. Sau khi tốt nghiệp đại học, Trọng Nhân làm tiếp luận án Thạc Sĩ  rồi Tiến Sĩ. Hiện nay, Trọng Nhân lại nối nghiệp ông thầy Trọng Giáo của mình và nếu có ai hỏi những người quen biết, gần gụi  Trọng Nhân thì không thấy họ nói nhiều về đủ loại  bằng cấp, kiến thức uyên bác của Trọng Nhân mà chỉ thấy họ nói về nhân cách sáng trong của Trọng Nhân mà thôi!...
 
 
2. KIỆN  NHAU  VÌ  CÁI  XÁC  CHẾT
 
Nhà ông Khai có người bị chết đuối dưới sông, lặn tìm mãi hai ngày vẫn không thấy. Đến ngày thứ ba thì nhận được tin nhắn của một người ở đoạn dưới khúc sông nói đã vớt được xác. Ông Khai đến xin nhận xác thì người vớt được xác đòi một khoản tiền lớn, bèn đi kiện. Gặp luật sư, luật sư nói:”Họ thua kiện là chắc, xác không phải người nhà họ, chẳng lẽ họ giữ mãi!” Người vớt được xác thấy vậy cũng đi kiện. Gặp luật sư, luật sư nói:”Họ thua kiện là cái chắc, xác là người nhà họ, họ không đến đây chuộc  thì đi đâu?” Hai người của hai nhà tới tấp gửi đơn kiện , nâng mức bồi thường lên rất cao! Trong khi đó thì xác chết đang phân hủy rất nhanh!...
 
 
3. CHUYỆN  BA  CON  GIẬN  
 
Chủ nhà nọ mới mua về một con chó rất đẹp, tức thì có ba con Giận cùng chui vào đám lông chó để kiếm ăn. Chúng đánh nhau để tranh giành lãnh địa, để giành quyền bá chủ. Nhưng đánh nhau hoài mà không phân thắng bại, xem chừng phải kéo dài như Tam Quốc thời Hậu Hán bên Tàu.
 
Có con Rệp thấy vậy bèn nói:”Ba ngươi chỉ lo chuyện đánh nhau, tất sẽ suy kiệt mà chết! Sao không bắt tay nhau đoàn kết, cùng ra sức mà hút máu con chó, ai hút giỏi thì kẻ đó sẽ là bá chủ!” Ba con Giận nghe nói đều cho là phải, bèn không đánh nhau nữa mà ra sức hút máu con chó! Chẳng mấy chốc, con chó gày sọp đi, nhìn rất xấu xí, liền bị chủ nhà đuổi đi thành chó hoang, còn ba con Giận thì trở nên to béo kềnh càng, sinh con đẻ cháu nhiều vô kể!...
 
4. TRƯỚC KHI ĐÁNH NGƯỜI PHẢI BIẾT GIỮ MÌNH
 
Ông Kim ở làng Thượng có mối thâm thù với ông Mộc ở làng Hạ từ hai đời trước. Mối thù ấy tưởng đã bị cả hai bên quên đi theo thời gian, ai ngờ lại có nguy cơ bùng phát khi đứa con ông Kim sang làng Hạ chơi rồi xảy ra xô xát với đám con nhà ông Mộc. Nhìn thấy con bị thâm tím mình mẩy, ông Kim nuốt hận tính tìm dịp sang làng Hạ “trả đũa”!...
 
Hôm ấy, nhà ông Mộc có đám cưới, ông Kim  liền dẫn theo gần chục người kéo đến tính quậy phá một trận tơi bời. Có một người bạn của ông Kim vừa đi vừa cười khanh khách mãi không thôi. Ông Kim thấy vậy thì ngạc nhiên hỏi:”Ông cười cái gì vậy?” Người bạn  nói:”Tôi cười thằng cháu tôi, sao mà nó khờ thế: Nó đang ngồi nói chuyện với người yêu trên bờ đê thì chợt nhìn thấy dưới bãi ngô có một cô gái rất xinh đẹp đang bẻ ngô. Nó liền nói dối người yêu xuống bãi ngô đi tiểu…Xuống ruộng ngô, nó mới giật mình khi thấy cùng bẻ ngô với cô gái còn có một người đàn ông cao lớn khác thường! Nó vội “rút quân” thì không thấy người yêu của mình đâu cả! Chỉ thấy xa xa có một đôi nam nữ đang cầm tay nhau líu ríu bước đi, người con gái rất giống với người yêu của nó! …Đó, câu chuyện chỉ có thế, càng nghĩ càng không nhịn được cười!”
 
Ông Kim nghe xong thì giật mình, tỉnh ngộ, ra lệnh “rút quân”, vừa về đến nhà thì nhận được điện thoại của ông bạn làm công an xã báo tin: có một băng trộm đang lảng vảng ở khu vực nhà ông!
 
 
5. THÀNH NGƯỜI DA ĐEN
 
Lê Vi Tính là tên do người cha mê vi tính đặt cho, và quả nhiên khi lớn lên, chưa tới chục tuổi, Vi Tính đã rất giỏi vi tính, trình độ ngang ngửa các chuyên gia vi tính tầm cỡ quốc tế. Cũng nhờ giỏi vi tính mà chàng Vi Tính lấy được một cô vợ đẹp như người mẫu chân dài, khiến cho anh em của Vi Tính không thể kiềm chế được lòng thèm muốn!...Vừa mới qua tuần trăng mật, Vi Tính phải đi một chuyến nước ngoài dài ngày để tham dự mấy cuộc hội thảo và thi đấu về vi tính. Trước khi đi, Vi tính thiết kế một chương trình đặc biệt và dặn người vợ trẻ:”Ở nhà, nếu có ai chọc ghẹo, cợt nhả với em thì em gõ chữ “vòng 1”, nếu có ai đụng chạm, sờ mó vào em thì em gõ chữ “vòng 2”, còn nếu có ai cưỡng đoạt em thì em gõ chữ “vòng 3”. Trong máy, hình ảnh của em sẽ nhận được những thông tin này và nó sẽ lưu giữ để báo cho anh biết!”
 
Lê Vi Tính trở về sau đúng một tháng, liền mở máy ra cho vợ xem thì hình ảnh nõn nà, trắng hồng của vợ không còn nữa mà thay vào đó là một người da đen như châu Phi, bởi mỗi khi nhận được tín hiệu, trên hình ảnh của người vợ sẽ xuất hiện một chấm đen!... Người vợ lúng túng một lát rồi nói:”Biết thế này thì sao anh không lấy vợ người da đen luôn đi!”
 
 
6. TRỞ  LẠI  NGHỀ  NÔNG
 
Ông  Nông Văn Điền tốt nghiệp khoa trồng trọt trường Đại học Nông Nghiệp, trở thành kỹ sư nông nghiệp…Nhưng sau 5 năm, không biết “Ma dẫn lối quỷ đưa đường” thế nào mà ông Điền lại viết được một tập thơ, một  tập ký sự và một  tập truyện ngắn (toàn về chuyện nhà nông, nghề nông, nông dân –tức “Tam Nông” như hiện nay người ta thường nói). Khi ba tập sách của ông Điền được in ra, ai đọc cũng thích, và Hội văn nghệ tỉnh nhà quyết định kết nạp ông vào Hội thật lẹ kẻo Hội trung ương họ cuỗm mất! Điều kiện để một người được kết nạp vào Hội, ngoài những yêu cầu chung như các tỉnh bạn thì ở tỉnh của ông Điền còn phải vượt qua một cửa ải khó khăn không kém “Vượt vũ môn”. Đó là phải viết một bài Bình Luận về mười tập sách (đủ các thể loại) của ông Chủ tịch Hội!...
 
Sau khi đọc xong mười tập sách của ông Chủ tịch Hội, ông Nông Văn Điền liền rút đơn xin vào Hội Văn Nghệ  và trở về Sở Nông Nghiệp và Phát triển Nông thôn nhận chức Phó Giám Đốc với sự công bố ba giống lúa mới vừa  kháng rầy vừa có thể sống chung với lũ và cho năng suất cao! Trong lễ nhậm chức và công bố ba giống lúa mới, có mấy nhà báo không quên chuyện vào Hội Văn Nghệ của ông  Điền và  tranh nhau phỏng vấn. Sau đây là lược ghi cuộc phỏng vấn chớp nhoáng của mấy nhà báo trên. Hỏi: “Tại sao ông lại không vào Hội Văn Nghệ nữa?” Trả lời: “Bà con nông dân, cánh đồng cần tôi hơn!” Hỏi: “Nghe nói ở Hội Văn Nghệ ông rất được ca ngợi và có thể “phất” lên rất nhanh. Tại sao ông lại bỏ lỡ cơ hội?” Trả lời: “Câu hỏi này không thể nói ngắn gọn vài từ, xin khất!” Lại hỏi: “Vậy ông có thể nói ngắn gọn về mười tập sách của ông Chủ tịch Hội được không?” Trả lời: “Câu này có thể trả lời ngắn gọn bằng ba từ, nói theo kiểu nhà nông, nhưng đề nghị  không đăng báo, chỉ cho vào mục “chuyện bên lề” cho vui  thì được!...” Hỏi: “Ba chữ gì nói lẹ đi, sao cứ vòng vo Tam quốc mãi thế?” Trả lời: “Ừ thì nói: Thối như cứt!” Mấy nhà báo nghe xong thì té xỉu!
 
 
7. GIẢ  ĐIẾC
 
Có  một  người  tên gọi  Giả  Hư, có tham gia chiến trường, chỉ bị thương nhẹ nhưng lại chạy được giấy chứng thương bị thương nặng (bị điếc 100 % và còn một viên bi ở trong phổi) để hưởng chế độ thương binh! “Người thương binh” giả ấy lại thực hiện “Liên hoàn kế”: vượt qua số phận để đạt được thành công, cụ thể là anh ta sáng tác văn học. Những sáng tác của “người tàn tật” lập tức được báo chí ca ngợi hết lời, anh ta trở nên nổi tiếng! Nhờ nổi  tiếng, anh ta lao vào thương trường-tiếp tục triển khai “Liên hoàn kế”! Anh ta lại trở thành một doanh nhân “vượt qua số phận” nổi tiếng!
 
Nhờ nổi tiếng “người giả điếc”- Nhà văn vượt qua số phận, nhà doanh nghiệp vượt qua số phận-lấy được một cô vợ Hoa hậu chân dài đẹp mê hồn!  Chính vì anh ta bị mê hồn mà trong một lần ân ái với vợ, anh ta đã để lộ là mình không điếc! Anh ta liền nói với vợ: “Bây giờ anh sẽ bày cho em thực hiện tiếp “Liên hoàn kế”: “Em sẽ là một lương y tài ba chữa được bệnh điếc, còn anh sẽ khỏi phải giả điếc nữa! Cứ gọi là hốt bạc!” Người chồng giả điếc vừa dứt lời thì người vợ nói: “Này thì hốt bạc!”, và cùng với câu nói đó là một cú đấm mạnh ngang võ sĩ quyền anh vào tai của người chồng giả điếc!
 
Và kết quả là thế nào thì chúng ta đã rõ: đúng là anh chồng khỏi phải giả điếc, bởi anh ta đã điếc thật sau cú đấm trừng phạt!...
 
 
8. VỢ VÀ NGƯỜI TÌNH
 
Ông Hoàng Văn Doanh Nghiệp nhờ giỏi kinh doanh mà lấy được hai người vợ đẹp ngang ngửa với hoa hậu, khiến cho người hàng xóm là Lê Binh Nghiệp không kiềm chế được lòng ham muốn. Ông Doanh Nghiệp thường phải đi làm ăn xa nhà nên ông Binh Nghiệp có cơ hội thả lời ong bướm, tán tỉnh hai người vợ của ông Doanh Nghiệp. Người vợ cả nhất quyết giữ tròn danh tiết, bỏ ngoài tai mọi lời ong bướm của người hàng xóm. Còn người vợ thứ hai của ông Doanh Nghiệp thì thuận đúng theo cái sự đời “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”: xiêu lòng trước những lời ong bướm của người hàng xóm và thành “người tình”  đắm  say!...
 
Trong một lần đi làm ăn ở nước ngoài, ông Doanh Nghiệp không may bị tai nạn máy bay, tuy không chết nhưng bị thương nặng, trở thành bán thân bất toại, chỉ nằm một đống suốt ngày suốt đêm, sống mà như chết, tức “sống dở chết dở”! Người vợ thứ hai nhân cơ hội này muốn li hôn với ông Doanh Nghiệp để “danh chính ngôn thuận” làm vợ ông Binh Nghiệp, nhưng ông Binh Nghiệp không thuận theo mà lại ngỏ lời cầu hôn với người vợ cả!...Mọi người lấy làm lạ, hỏi tại sao lại như vậy thì ông Binh Nghiệp nói:”Người vợ hai chỉ có thể làm Người tình, chứ không thể làm Vợ! Còn người vợ Cả thì mới đúng là  Người Vợ vẹn toàn !” …
 
Một thời gian ngắn sau, ông Doanh Nghiệp qua đời, người hàng xóm lại ngỏ lời cầu hôn người vợ Cả. Nói phải đợi mãn tang, người hàng xóm cũng đợi. Quả nhiên sau khi mãn tang, họ trở thành vợ chồng và sống với nhau thật hạnh phúc !
 
 
9. NHÀ  PHÊ  BÌNH  DŨNG CẢM
 
Ở tỉnh K, khi ông Hoàng Quan Thi nhậm chức Chủ tịch tỉnh thì không hiểu tại sao, “Thi hứng” cứ trào dâng như sóng thác, mỗi ngày ông thường có vài ba lần “Thi hứng” và mỗi lần “Thi hứng” là ông làm được vài ba bài thơ, dài ngắn đủ kiểu, cổ kim đủ loại…Giới văn nghệ mừng lắm bởi họ nghĩ từ đây văn nghệ tỉnh nhà sẽ bước sang trang mới, vào vận hội mới,và lập tức giới thiệu một chùm 5 bài trên Tạp chí Văn nghệ của tỉnh, trước khi chạy máy in Tạp chí, lại bổ sung 7 bài thành 12 bài, tức đủ số 12 con giáp theo ý thích của tác giả!... Sự vui mừng của giới văn nghệ mới ở “Hồi 1” thì họ bị sốc thực sự khi số lượng thơ của ông Quan Thi bùng phát ngoài sức tưởng tượng và nếu muốn tìm hiện tượng thiên nhiên để so sánh thì chỉ có thể so sánh với châu chấu ở nạn châu chấu!...
 
Chỉ sau nửa năm, số lượng thơ của ông Quan Thi “xuất thần” đã lên đến ba trăm bài và được in thành ba tập dày dặn, giấy láng, bìa cứng có “áo khoác”, không khác gì kiệt tác  của các đại thi hào! Sau khi sách được in ra, xuất hiện gần chục “Nhà bình thơ” ăn theo ba tập thơ và họ “ăn đậm” chứ không phải như kiểu “húp cháo” hoặc “chấm mút” như vẫn thường thấy: lên lương, lên chức, có khi vượt cấp!...
 
Tuy nhiên, cuộc vui nào cũng có lúc tàn: sau nửa năm nữa thì người ta không thấy ông Quan Thi “xuất thần” làm thơ nữa! Người ta không biết đó là do “Nàng Thơ” đã bỏ đi hay là ông Quan Thi đã “rửa tay gác kiếm”? Nhưng có một điều người ta biết chắc chắn rằng: Thơ của ông Quan Thi không hề “Thần Quan, Thánh Thi” như đã quá “bốc thơm” mà có thể nói một cách nghiêm khắc rằng thơ của ông chưa “đạt chuẩn”, thậm chí còn có thể nói ông đã “đạo thơ” vì thơ ông rất giống hoặc “na ná” như Thơ Bút Tre, ca dao tục ngữ vẫn lưu hành trong dân gian. Người đầu tiên phát ra điều này là “Nhà Bình thơ” – Phó chủ tịch Hội VN tỉnh: ông đã “tự phê” những bài “Bình thơ” “ Hiện tượng Thơ ca Quan Thi” trước đó của mình bằng những lời tâm huyết:”Sai lầm của những bài Bình thơ Quan Thi không chỉ ở  chỗ đã đề cao quá đáng nhà thơ Quan Thi. Có thể nói, toàn bộ sự đánh giá ở đây là sai, vì sai từ gốc sai đi. Ngay cả những đoạn có vẻ đúng, thực ra vẫn là sai và sai về căn bản!”. Nối tiếp sự dũng cảm nhận sai lầm đó của ông Phó chủ tịch Hội VN là sáu nhà bình thơ “tài hoa” khác mà trước đó họ đã cùng nhau làm thành “Thất tinh” trên “Bầu trời Thi ca” của tỉnh nhà!... Có nhà báo đã phỏng vấn về sự phê bình dũng cảm đó thì cả “Thất tinh” cùng nói đại ý: Trước đây do đói rách quá nên “nhìn gà hóa cuốc”  mà “theo đóm ăn tàn” , nay no bụng rồi nên mắt sáng ra mà thôi!…
 
 
10. HIỆN TƯỢNG LẠI GIỐNG
 
Anh chàng Lê Chân Chất có cô vợ khá xinh và điều hấp dẫn nhất của cô vợ là thân hình rất chuẩn và trắng như trứng gà bóc! Vì thế, khi thằng con đầu lòng chào đời lại đen như Phi Châu thì chàng Chất thất kinh và té xỉu! Mãi tới khi người bác tới thăm nói ông ngoại của  thằng bé lai châu Phi và thằng bé có da đen là do hiện tượng “lại giống”, thì chàng Chất mới trở lại bình thường!...
 
Song, sự việc không dừng lại ở đó. Người vợ chàng Chất,  sau giai đoạn kinh ngạc là tới giai đoạn “tò mò”: muốn tìm hiểu xem người da đen là như thế nào? Hầu như có ai đẻ ra con da đen, người mẹ trẻ đều tiếp xúc và đều nhận được một thông tin:”quan hệ” với người da đen đã lắm bởi họ khỏe… như trâu!...
 
Sau đó, người vợ chàng Chất còn đẻ cho Chất hai đứa con da đen nữa làm cho anh chàng cứ đem cái câu hỏi này đi hỏi khắp nơi: Tại sao hiện tượng “Lại giống” nó phát triển dữ thế?
 
 
11. TỰ HỦY DIỆT
 
Ông Trần Tham Chính và ông Lê Tham Tài  cùng là hàng cấp phó trong “bộ sậu” lãnh đạo của tỉnh X, cùng chạy đua vào chức “Chánh” nên cùng ráo riết tuyển mộ nhân tài, bày binh bố trận để “đấu” với tình địch. Trong đám “mưu sĩ” của ông Lê Tham Tài có người tên gọi Giả Đa Mưu hiến kế rằng:”Ông Trần Tham Chính có ba điều chết, tự mình làm cho mình chết, tức tự hủy diệt, ta chỉ việc ngồi chờ kết quả mà không phải khó nhọc bày chuyện “đấu đá” làm gì!” Hỏi ba điều chết ấy là thế nào thì Giả Tiên sinh nói:”Ông ta ăn uống không có chừng mực, thức ngủ không có điều độ, “chơi bời” quá chớn…Người như thế tất chết về bệnh tật! Đó là cái chết thứ nhất. Phàm là người cấp dưới mà can phạm vào người trên, tham vọng không có giới hạn, người như thế tất chết về hình pháp. Đó là cái chết thứ hai.  Người ngu mà kình địch người khôn, yếu mà coi thường người mạnh, không biết lượng sức mình, người như thế tất chết khi trực diện “giao đấu” cả về trí và lực, có khi chết dưới tay của một đứa con nít! Đó là cái chết thứ ba. Ông Trần Tham Chính hội đủ cả ba cái chết ấy, chỉ đợi “Giờ G” nữa mà thôi!” Nghe Giả Tiên sinh nói vậy, ông Lê Tham Tài “kê cao gối ngủ kỹ” đợi giờ G. Quả nhiên, trong khi các “Quan bạn” ai cũng mẻ đầu  sứt trán vì đấu đá tơi bời thì ông Lê Tham Tài “tranh thủ” “kiếm thêm” được mấy cái bằng Thạc sĩ rất thời thượng, vì thế, chỉ sau nửa năm “qui hoạch cán bộ”, ông Tham Chính “tử trận”, các vị đồng cấp ai cũng thương tích đầy mình thì ông Lê Tham Tài hiện ra giữa công đường  rực rỡ như Hoa hậu đăng quang!.../.
 
Đỗ Ngọc Thạch

Tweet
Share

Thêm bình luận

Lưu ý:
Phần bình luận tạo điều kiện cho bạn thảo luận, nêu thắc mắc, và chia sẻ ý kiến. Sau đây là những điều cần lưu ý khi đăng lời bình:
1. Quan tâm và tôn trọng những người cùng bình luận, và cộng đồng bạn đọc ở Việt Nam nói chung.
2. Không dùng từ ngữ tục bậy, chửi bới, thô lỗ, hoặc khiêu dâm.
3. Không dùng ngôn ngữ có tính lăng mạ, sỉ nhục, chửi rủa.
4. Không quấy rối, gây phiền nhiễu cho người khác, hoặc đe dọa đến sự an toàn và tài sản của người khác; không vu khống, nói sai sự thật, làm mất danh dự, hoặc mạo nhận một ai đó.
5. Không đăng các quảng cáo thương mại.
6. Đây là một diễn đàn công cộng. Do đó không nên đăng các thông tin cá nhân như số điện thoại, địa chỉ email, tài khoản ngân hàng, thẻ tín dụng, hoặc các thông tin quan trọng khác.
7. Tất cả các ngôn ngữ html và đường link đều không được phép.

Tin Tức Việt-Đức có quyền từ chối hoặc xóa bỏ bất cứ lời bình nào không phù hợp với các quy định nói trên.
Các lời bình dưới đây do bạn đọc và các tác giả đăng tải, thể hiện cảm nhận riêng của chính người đó. VANNGHECHUNHAT.NET mong muốn bạn đọc sẽ tích cực bình luận mang tính đóng góp xây dưng


Mã bảo vệ Làm mới

Mạng chia sẻ

Bạn đọc online

Trang web hiện có:
1390 khách & 1 thành viên trực tuyến